Tại Sao Có Người Nhiều Ảnh Đẹp, Có Người Lại Thấy Mình “Xấu”?
Hẳn ai trong chúng ta cũng từng trải qua ít nhất một lần chụp ảnh kỷ yếu hay ảnh tập thể. Và cũng chắc hẳn, bạn từng chứng kiến cảnh này: Cùng một buổi chụp, cùng mức đóng góp, nhưng có người về nhà với cả album ảnh đẹp xuất sắc, trong khi có người chỉ nhận được vài tấm “tạm ổn” và tự hỏi “Sao mình xấu thế?”.Phải chăng nhiếp ảnh gia thiên vị? Hay có những yếu tố “vô hình” nào đó mà chúng ta chưa nhìn thấy?
Hôm nay, GP Studio99 muốn ngồi lại, chia sẻ thẳng thắn từ góc độ người làm nghề, để chúng ta có thể hiểu nhau hơn thay vì sa vào những tranh luận đúng-sai không hồi kết.
1.Số Lượng Ảnh – Nhiếp Ảnh Gia Chụp “Khoảnh Khắc”, Không Phải Cái Máy Photocopy
Trước hết, hãy cùng làm rõ bản chất của công việc chụp ảnh kỷ yếu: Chúng tôi bắt lấy cảm xúc, không phải sao chép khuôn mặt.
Khi đứng sau ống kính, nhiếp ảnh gia không có một chiếc đồng hồ bấm giờ để đếm “Bạn A đã được 10 tấm, giờ phải chụp bạn B cho đủ số”. Thay vào đó, chúng tôi đuổi theo những khoảnh khắc – những nụ cười tự nhiên, ánh mắt chân thật, cử chỉ phóng khoáng.
Và sự thật là: Ai có năng lượng tỏa ra nhiều hơn, người đó sẽ thu hút ống kính nhiều hơn. Đó là phản xạ tự nhiên của người cầm máy, không phải sự toan tính hay thiên vị.
Hãy tưởng tượng bạn là một nghệ sĩ đang vẽ tranh. Bạn sẽ vẽ nhiều cho chủ thể nào khiến bạn cảm hứng hơn, đúng không? Chụp ảnh cũng vậy. Trong một tập thể 40 người, chúng tôi chụp theo dòng chảy của cảm xúc buổi chụp, không theo một công thức máy móc nào cả.
2.”Ảnh Xấu Quá!” – Khi Cái Đẹp Bị Kẹt Giữa Những Góc Nhìn
Đây có lẽ là vấn đề nhức nhối nhất trong nghề chúng tôi.
Tình huống diễn ra như thế này: Bạn nhận ảnh về, mở ra xem và nói : “Sao nhìn mình không tươi?”, “Sao góc này mặt mình to vậy?”, “Ảnh này xấu kinh khủng!”.
Rồi bạn mang ảnh đi hỏi ý kiến người thân, bạn bè. Và câu nói quen thuộc xuất hiện: “Cả nhà em ai cũng chê xấu, bạn bè em đều bảo không giống em”. Câu nói này thường được coi như một “bằng chứng thép” để khẳng định lỗi hoàn toàn thuộc về Studio.
2.1.Nhưng hãy dừng lại một chút và suy ngẫm:
Ảnh đẹp, về bản chất, là một phạm trù cảm tính. Không có thước đo chuẩn tuyệt đối nào cho nó. Những gì nhiếp ảnh gia thấy trong ống kính là khoảnh khắc tự nhiên, ánh mắt có hồn, nụ cười chân thành. Nhưng những gì bạn – người được chụp – soi vào lại là nếp nhăn, mụn, góc nghiêng, hay đơn giản là “không giống ảnh selfie mình tự chụp”.
Chúng tôi không muốn tranh luận ai đúng ai sai, vì trong thẩm mỹ thực sự không có đúng sai tuyệt đối. Nhưng xin hãy hiểu một điều: Ảnh kỷ yếu là ảnh của khoảnh khắc thật, hoàn toàn khác với ảnh selfie đã qua 7749 lớp filter làm đẹp trên điện thoại của bạn.
Khi bạn tự chụp, bạn tự điều chỉnh góc máy, ánh sáng, biểu cảm cho đến khi “ưng cái nào” mới bấm máy. Nhưng trong một buổi chụp tập thể, nhiếp ảnh gia bắt lấy SỰ SỐNG của khoảnh khắc, không phải một phiên bản “hoàn hảo hóa” của bạn.
2.2.Sự “Hợp Rơ” (Chemistry) – Yếu Tố Quyết Định 50% Bức Ảnh
Đây là yếu tố mà rất ít người để ý, nhưng lại cực kỳ quan trọng.
Chụp ảnh, về bản chất, là một điệu nhảy đôi. Nhiếp ảnh gia có thể nỗ lực hướng dẫn, tìm góc, setup ánh sáng hoàn hảo nhất. Nhưng nếu người được chụp không mở lòng, gượng gạo, hoặc mang tâm lý “tôi trả tiền, anh phải làm tôi đẹp” mà thiếu sự hợp tác tích cực, thì bức ảnh đó sẽ vô hồn.
Sự “hợp rơ” không mua được bằng tiền. Nó đến từ sự tin tưởng, sự thả lỏng và sự cố gắng của CẢ HAI PHÍA.
Bạn có tin tưởng nhiếp ảnh gia không? Bạn có thả lỏng để cảm xúc tự nhiên hiện lên trên khuôn mặt không? Hay bạn đang cố gượng ra một nụ cười “chuẩn” trong đầu mình?
Đôi khi, chỉ cần bạn thở sâu, tin tưởng và để mình tự nhiên, những bức ảnh đẹp nhất sẽ tự đến.
3.Nỗi Buồn Của Người Làm Dịch Vụ Tận Tâm
Khi nhận được phản hồi “ảnh xấu”, chúng tôi hiểu bạn buồn. Bạn đã bỏ tiền, bỏ thời gian trang điểm, mong chờ để rồi thất vọng. Tâm trạng đó hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhưng xin hãy hiểu, chúng tôi – những người bấm máy – còn buồn hơn thế gấp nhiều lần:
Buồn vì công sức lăn lộn, sự cố gắng dưới thời tiết nắng hè suốt 4 đến 5 tiếng, mồ hôi ướt đẫm để canh từng góc máy, chỉnh từng tia sáng đã không được đón nhận.
Buồn vì sự tận tâm làm nghề, niềm đam mê cháy bỏng với từng khung hình bị phủ nhận chỉ bởi quan điểm thẩm mỹ khác nhau.
Buồn “vì tất cả” – vì không ai cầm máy mà muốn khách mình xấu cả. Chúng tôi nắn nót từng tấm một cho từng người, chỉnh màu, chỉnh sáng, loại bỏ những khuyết điểm nhỏ nhặt… Nhưng đôi khi, sự nỗ lực đơn phương là không đủ.
4.Lời Kết – Mong Cầu Sự Thấu Cảm
Chúng tôi không viết bài này để bao biện hay đổ lỗi cho ai. Chúng tôi viết để chia sẻ sự thấu cảm – từ cả hai phía.
Gửi đến bạn – người được chụp:
Hãy trao đổi với nhiếp ảnh gia ngay tại hiện trường nếu bạn chưa ưng ý. Đừng chờ về nhà rồi mới phàn nàn, vì lúc đó mọi thứ đã không thể quay lại.
Hãy xem ảnh bằng một tâm thế rộng mở hơn. Yêu những khoảnh khắc chân thật của bản thân thay vì tìm kiếm sự hoàn hảo không tì vết. Vì cuộc sống, chính là những khoảnh khắc không hoàn hảo ấy.
Cam kết từ GP Studio99:
Chúng tôi vẫn sẽ luôn dốc hết tâm huyết cho từng cú bấm máy. Mỗi buổi chụp, mỗi khách hàng đều là một dự án mà chúng tôi đặt tâm huyết vào.
Và chúng tôi mong bạn cũng sẽ dốc hết sự nhiệt thành, sự tin tưởng để chúng ta cùng nhau tạo ra những ký ức đẹp – không hoàn hảo, nhưng chân thật và đáng nhớ.
Vì cuối cùng, ảnh đẹp không chỉ đến từ kỹ thuật, mà còn từ tình cảm, từ sự kết nối và thấu hiểu lẫn nhau.

Lưu Giữ Thanh Xuân Cùng GP Studio99
Cảm ơn bạn đã ghé thăm! GP Studio99 hiểu rằng kỷ yếu không chỉ là những tấm ảnh, đó là nơi cất giữ những kỷ niệm đẹp nhất, những khoảnh khắc "cháy" hết mình của tuổi học trò Đà Nẵng.
Thanh xuân này, lớp bạn đã sẵn sàng bùng nổ chưa?
Nhận Báo Giá & Concept Miễn Phí!